风 fēng 雨 yǔ 晚 wǎn - - 白 bái 居 jū 易 yì
苦 kǔ 竹 zhú 林 lín 边 biān 芦 lú 苇 wěi 丛 cóng , , 停 tíng 舟 zhōu 一 yī 望 wàng 思 sī 无 wú 穷 qióng 。 。
青 qīng 苔 tái 扑 pū 地 dì 连 lián 春 chūn 雨 yǔ , , 白 bái 浪 làng 掀 xiān 天 tiān 尽 jǐn 日 rì 风 fēng 。 。
忽 hū 忽 hū 百 bǎi 年 nián 行 xíng 欲 yù 半 bàn , , 茫 máng 茫 máng 万 wàn 事 shì 坐 zuò 成 chéng 空 kōng 。 。
此 cǐ 生 shēng 飘 piāo 荡 dàng 何 hé 时 shí 定 dìng , , 一 yī 缕 lǚ 鸿 hóng 毛 máo 天 tiān 地 dì 中 zhōng 。 。
风雨晚。唐代。白居易。苦竹林边芦苇丛,停舟一望思无穷。 青苔扑地连春雨,白浪掀天尽日风。 忽忽百年行欲半,茫茫万事坐成空。 此生飘荡何时定,一缕鸿毛天地中。