山 shān 间 jiān 偶 ǒu 成 chéng - - 史 shǐ 浩 hào
乘 chéng 兴 xìng 篮 lán 舆 yú 竟 jìng 出 chū 关 guān , , 故 gù 园 yuán 重 zhòng 见 jiàn 一 yī 开 kāi 颜 yán 。 。
镜 jìng 鸾 luán 莹 yíng 彻 chè 冰 bīng 中 zhōng 水 shuǐ , , 僧 sēng 衲 nà 斓 lán 斑 bān 雪 xuě 后 hòu 山 shān 。 。
已 yǐ 许 xǔ 梅 méi 花 huā 供 gōng 胜 shèng 赏 shǎng , , 更 gèng 邀 yāo 酒 jiǔ 子 zi 伴 bàn 清 qīng 闲 xián 。 。
明 míng 朝 cháo 未 wèi 忍 rěn 为 wèi 归 guī 计 jì , , 猿 yuán 鹤 hè 方 fāng 兹 zī 喜 xǐ 我 wǒ 还 hái 。 。
山间偶成。宋代。史浩。乘兴篮舆竟出关,故园重见一开颜。 镜鸾莹彻冰中水,僧衲斓斑雪后山。 已许梅花供胜赏,更邀酒子伴清闲。 明朝未忍为归计,猿鹤方兹喜我还。