示 shì 郭 guō 仲 zhòng 达 dá - - 叶 yè 时 shí 亨 hēng
男 nán 子 zǐ 升 shēng 沉 chén 虽 suī 系 xì 天 tiān , , 风 fēng 花 huā 高 gāo 下 xià 亦 yì 俄 é 然 rán 。 。
功 gōng 名 míng 未 wèi 老 lǎo 终 zhōng 归 guī 手 shǒu , , 富 fù 贵 guì 须 xū 时 shí 小 xiǎo 着 zhe 鞭 biān 。 。
落 luò 魄 tuò 羁 jī 怀 huái 长 zhǎng 道 dào 路 lù , , 苍 cāng 茫 máng 客 kè 面 miàn 染 rǎn 风 fēng 烟 yān 。 。
张 zhāng 仪 yí 此 cǐ 舌 shé 欣 xīn 无 wú 恙 yàng , , 谈 tán 笑 xiào 封 fēng 侯 hóu 会 huì 有 yǒu 年 nián 。 。
示郭仲达。宋代。叶时亨。男子升沉虽系天,风花高下亦俄然。 功名未老终归手,富贵须时小着鞭。 落魄羁怀长道路,苍茫客面染风烟。 张仪此舌欣无恙,谈笑封侯会有年。