登 dēng 龙 lóng 尾 wěi 道 dào 南 nán 望 wàng 忆 yì 庐 lú 山 shān 旧 jiù 隐 yǐn - - 白 bái 居 jū 易 yì
龙 lóng 尾 wěi 道 dào 边 biān 来 lái 一 yī 望 wàng , , 香 xiāng 炉 lú 峰 fēng 下 xià 去 qù 无 wú 因 yīn 。 。
青 qīng 山 shān 举 jǔ 眼 yǎn 三 sān 千 qiān 里 lǐ , , 白 bái 发 fà 平 píng 头 tóu 五 wǔ 十 shí 人 rén 。 。
自 zì 笑 xiào 形 xíng 骸 hái 纡 yū 组 zǔ 绶 shòu , , 将 jiāng 何 hé 言 yán 语 yǔ 掌 zhǎng 丝 sī 纶 lún 。 。
君 jūn 恩 ēn 壮 zhuàng 健 jiàn 犹 yóu 难 nán 报 bào , , 况 kuàng 被 bèi 年 nián 年 nián 老 lǎo 逼 bī 身 shēn 。 。
登龙尾道南望忆庐山旧隐。唐代。白居易。龙尾道边来一望,香炉峰下去无因。 青山举眼三千里,白发平头五十人。 自笑形骸纡组绶,将何言语掌丝纶。 君恩壮健犹难报,况被年年老逼身。