天 tiān 平 píng 山 shān 谒 yè 范 fàn 文 wén 正 zhèng 祠 cí 登 dēng 白 bái 云 yún 亭 tíng - - 叶 yè 茵 yīn
为 wèi 谒 yè 先 xiān 儒 rú 马 mǎ 鬣 liè 茔 yíng , , 倚 yǐ 藤 téng 得 de 得 de 上 shàng 天 tiān 平 píng 。 。
直 zhí 疑 yí 寺 sì 外 wài 崚 léng 嶒 céng 石 shí , , 犹 yóu 是 shì 胸 xiōng 中 zhōng 数 shù 万 wàn 兵 bīng 。 。
松 sōng 障 zhàng 四 sì 开 kāi 心 xīn 目 mù 快 kuài , , 山 shān 泉 quán 一 yī 歃 shà 骨 gǔ 毛 máo 清 qīng 。 。
坐 zuò 间 jiān 恰 qià 动 dòng 思 sī 亲 qīn 念 niàn , , 隐 yǐn 隐 yǐn 白 bái 云 yún 何 hé 处 chǔ 生 shēng 。 。
天平山谒范文正祠登白云亭。宋代。叶茵。为谒先儒马鬣茔,倚藤得得上天平。 直疑寺外崚嶒石,犹是胸中数万兵。 松障四开心目快,山泉一歃骨毛清。 坐间恰动思亲念,隐隐白云何处生。