泊 pō 然 rán 亭 tíng - - 叶 yè 茵 yīn
举 jǔ 世 shì 正 zhèng 营 yíng 营 yíng , , 闲 xián 中 zhòng 意 yì 味 wèi 深 shēn 。 。
无 wú 忧 yōu 伸 shēn 足 zú 梦 mèng , , 自 zì 乐 yuè 曲 qǔ 肱 gōng 吟 yín 。 。
火 huǒ 软 ruǎn 香 xiāng 凝 níng 穗 suì , , 檐 yán 虚 xū 树 shù 长 zhǎng 阴 yīn 。 。
客 kè 来 lái 难 nán 举 jǔ 似 shì , , 指 zhǐ 水 shuǐ 印 yìn 禅 chán 心 xīn 。 。
泊然亭。宋代。叶茵。举世正营营,闲中意味深。 无忧伸足梦,自乐曲肱吟。 火软香凝穗,檐虚树长阴。 客来难举似,指水印禅心。