中 zhōng 书 shū 寓 yù 直 zhí - - 白 bái 居 jū 易 yì
缭 liáo 绕 rào 宫 gōng 墙 qiáng 围 wéi 禁 jìn 林 lín , , 半 bàn 开 kāi 阊 chāng 阖 hé 晓 xiǎo 沈 shěn 沈 shěn 。 。
天 tiān 晴 qíng 更 gèng 觉 jué 南 nán 山 shān 近 jìn , , 月 yuè 出 chū 方 fāng 知 zhī 西 xī 掖 yē 深 shēn 。 。
病 bìng 对 duì 词 cí 头 tóu 惭 cán 彩 cǎi 笔 bǐ , , 老 lǎo 看 kàn 镜 jìng 面 miàn 愧 kuì 华 huá 簪 zān 。 。
自 zì 嫌 xián 野 yě 物 wù 将 jiāng 何 hé 用 yòng , , 土 tǔ 木 mù 形 xíng 骸 hái 麋 mí 鹿 lù 心 xīn 。 。
中书寓直。唐代。白居易。缭绕宫墙围禁林,半开阊阖晓沈沈。 天晴更觉南山近,月出方知西掖深。 病对词头惭彩笔,老看镜面愧华簪。 自嫌野物将何用,土木形骸麋鹿心。