可 kě 山 shān 写 xiě 梅 méi - - 叶 yè 茵 yīn
放 fàng 出 chū 东 dōng 风 fēng 手 shǒu 段 duàn , , 写 xiě 成 chéng 江 jiāng 路 lù 枝 zhī 梢 shāo 。 。
君 jūn 复 fù 无 wú 声 shēng 句 jù 法 fǎ , , 要 yào 与 yǔ 广 guǎng 平 píng 解 jiě 嘲 cháo 。 。
可山写梅。宋代。叶茵。放出东风手段,写成江路枝梢。 君复无声句法,要与广平解嘲。