登 dēng 凌 líng 云 yún 山 shān 绝 jué 顶 dǐng - - 叶 yè 升 shēng
崔 cuī 巍 wēi 万 wàn 仞 rèn 俨 yǎn 危 wēi 梯 tī , , 蹑 niè 履 lǚ 多 duō 凭 píng 一 yī 杖 zhàng 藜 lí 。 。
老 lǎo 宦 huàn 跻 jī 崖 yá 冲 chōng 斗 dòu 动 dòng , , 高 gāo 朋 péng 立 lì 顶 dǐng 惹 rě 风 fēng 啼 tí 。 。
振 zhèn 衣 yī 远 yuǎn 望 wàng 乾 qián 坤 kūn 小 xiǎo , , 举 jǔ 首 shǒu 回 huí 看 kàn 日 rì 月 yuè 低 dī 。 。
自 zì 是 shì 登 dēng 天 tiān 疑 yí 有 yǒu 路 lù , , 云 yún 山 shān 缥 piāo 缈 miǎo 夕 xī 阳 yáng 西 xī 。 。
登凌云山绝顶。宋代。叶升。崔巍万仞俨危梯,蹑履多凭一杖藜。 老宦跻崖冲斗动,高朋立顶惹风啼。 振衣远望乾坤小,举首回看日月低。 自是登天疑有路,云山缥缈夕阳西。