送 sòng 叶 yè 任 rèn 道 dào 教 jiào 授 shòu 之 zhī 官 guān 静 jìng 江 jiāng - - 叶 yè 适 shì
太 tài 学 xué 奏 zòu 文 wén 夸 kuā 第 dì 一 yī , , 国 guó 子 zǐ 先 xiān 生 shēng 里 lǐ 行 xíng 立 lì 。 。
岭 lǐng 南 nán 梅 méi 花 huā 太 tài 枯 kū 涩 sè , , 花 huā 岂 qǐ 唤 huàn 人 rén 人 rén 底 dǐ 急 jí 。 。
炉 lú 亭 tíng 雪 xuě 深 shēn 叫 jiào 孤 gū 鸿 hóng , , 传 chuán 书 shū 为 wèi 愬 sù 明 míng 光 guāng 宫 gōng 。 。
云 yún 翻 fān 雨 yǔ 覆 fù 古 gǔ 来 lái 有 yǒu , , 不 bù 如 rú 堂 táng 堂 táng 金 jīn 石 shí 守 shǒu 。 。
送叶任道教授之官静江。宋代。叶适。太学奏文夸第一,国子先生里行立。 岭南梅花太枯涩,花岂唤人人底急。 炉亭雪深叫孤鸿,传书为愬明光宫。 云翻雨覆古来有,不如堂堂金石守。