汉 hàn 阳 yáng 城 chéng - - 艾 ài 可 kě 翁 wēng
汉 hàn 阳 yáng 城 chéng 上 shàng 望 wàng , , 天 tiān 色 sè 欲 yù 苍 cāng 黄 huáng 。 。
云 yún 去 qù 仍 réng 清 qīng 野 yě , , 人 rén 稀 xī 半 bàn 战 zhàn 场 chǎng 。 。
江 jiāng 分 fēn 青 qīng 草 cǎo 断 duàn , , 山 shān 接 jiē 白 bái 云 yún 长 zhǎng 。 。
一 yī 掬 jū 中 zhōng 原 yuán 泪 lèi , , 凄 qī 凉 liáng 对 duì 夕 xī 阳 yáng 。 。
汉阳城。宋代。艾可翁。汉阳城上望,天色欲苍黄。 云去仍清野,人稀半战场。 江分青草断,山接白云长。 一掬中原泪,凄凉对夕阳。