胡 hú 中 zhōng 隐 yǐn 庵 ān 中 zhòng 伤 shāng 春 chūn - - 白 bái 玉 yù 蟾 chán
尽 jǐn 把 bǎ 天 tiān 工 gōng 付 fù 祝 zhù 融 róng , , 东 dōng 皇 huáng 归 guī 去 qù 太 tài 华 huá 宫 gōng 。 。
棱 léng 棱 léng 山 shān 色 sè 耸 sǒng 苍 cāng 玉 yù , , 湛 zhàn 湛 zhàn 波 bō 光 guāng 浸 jìn 碧 bì 铜 tóng 。 。
杨 yáng 柳 liǔ 入 rù 天 tiān 鸠 jiū 要 yào 雨 yǔ , , 海 hǎi 棠 táng 落 luò 地 dì 蝶 dié 嫌 xián 风 fēng 。 。
好 hǎo 将 jiāng 杖 zhàng 屦 jù 西 xī 园 yuán 看 kàn , , 万 wàn 紫 zǐ 千 qiān 红 hóng 一 yī 夜 yè 空 kōng 。 。
胡中隐庵中伤春。宋代。白玉蟾。尽把天工付祝融,东皇归去太华宫。 棱棱山色耸苍玉,湛湛波光浸碧铜。 杨柳入天鸠要雨,海棠落地蝶嫌风。 好将杖屦西园看,万紫千红一夜空。