为 wèi 李 lǐ 县 xiàn 尉 wèi 寿 shòu - - 白 bái 玉 yù 蟾 chán
浪 làng 萍 píng 风 fēng 絮 xù 客 kè 他 tā 乡 xiāng , , 喜 xǐ 者 zhě 青 qīng 春 chūn 鬓 bìn 未 wèi 霜 shuāng 。 。
到 dào 处 chù 烟 yān 霞 xiá 成 chéng 莫 mò 逆 nì , , 如 rú 今 jīn 山 shān 水 shuǐ 已 yǐ 相 xiāng 忘 wàng 。 。
子 zi 还 hái 真 zhēn 个 gè 为 wèi 仙 xiān 尉 wèi , , 我 wǒ 定 dìng 终 zhōng 身 shēn 作 zuò 懒 lǎn 王 wáng 。 。
何 hé 似 sì 着 zhe 鞭 biān 铅 qiān 汞 gǒng 事 shì , , 笑 xiào 骑 qí 云 yún 外 wài 鹤 hè 翱 áo 翔 xiáng 。 。
为李县尉寿。宋代。白玉蟾。浪萍风絮客他乡,喜者青春鬓未霜。 到处烟霞成莫逆,如今山水已相忘。 子还真个为仙尉,我定终身作懒王。 何似着鞭铅汞事,笑骑云外鹤翱翔。