玉 yù 壶 hú 睡 shuì 起 qǐ - - 白 bái 玉 yù 蟾 chán
白 bái 云 yún 深 shēn 处 chù 学 xué 陈 chén 抟 tuán , , 一 yī 枕 zhěn 清 qīng 风 fēng 天 tiān 地 dì 宽 kuān 。 。
月 yuè 色 sè 似 shì 催 cuī 人 rén 起 qǐ 早 zǎo , , 泉 quán 声 shēng 不 bù 放 fàng 客 kè 眠 mián 安 ān 。 。
甫 fǔ 能 néng 蝴 hú 蝶 dié 登 dēng 天 tiān 去 qù , , 又 yòu 被 bèi 杜 dù 鹃 juān 惊 jīng 梦 mèng 残 cán 。 。
开 kāi 眼 yǎn 半 bàn 窗 chuāng 红 hóng 日 rì 烂 làn , , 直 zhí 疑 yí 道 dào 士 shì 夜 yè 烧 shāo 丹 dān 。 。
玉壶睡起。宋代。白玉蟾。白云深处学陈抟,一枕清风天地宽。 月色似催人起早,泉声不放客眠安。 甫能蝴蝶登天去,又被杜鹃惊梦残。 开眼半窗红日烂,直疑道士夜烧丹。