草 cǎo 亭 tíng 偶 ǒu 书 shū - - 白 bái 玉 yù 蟾 chán
赋 fù 罢 bà 清 qīng 都 dōu 白 bái 玉 yù 楼 lóu , , 不 bù 知 zhī 何 hé 事 shì 复 fù 阎 yán 浮 fú 。 。
琴 qín 弹 dàn 十 shí 二 èr 栏 lán 杆 gān 月 yuè , , 酒 jiǔ 洗 xǐ 三 sān 千 qiān 世 shì 界 jiè 秋 qiū 。 。
绛 jiàng 阙 quē 瑶 yáo 台 tái 知 zhī 有 yǒu 路 lù , , 空 kōng 青 qīng 水 shuǐ 碧 bì 若 ruò 为 wéi 求 qiú 。 。
紫 zǐ 皇 huáng 早 zǎo 晚 wǎn 怜 lián 孤 gū 愤 fèn , , 背 bèi 土 tǔ 凌 líng 虚 xū 上 shǎng 去 qù 休 xiū 。 。
草亭偶书。宋代。白玉蟾。赋罢清都白玉楼,不知何事复阎浮。 琴弹十二栏杆月,酒洗三千世界秋。 绛阙瑶台知有路,空青水碧若为求。 紫皇早晚怜孤愤,背土凌虚上去休。