清 qīng 静 jìng 经 jīng - - 白 bái 玉 yù 蟾 chán
大 dà 地 dì 山 shān 河 hé 一 yī 卷 juàn 经 jīng , , 拈 niān 来 lái 题 tí 目 mù 甚 shén 分 fēn 明 míng 。 。
山 shān 花 huā 野 yě 草 cǎo 皆 jiē 谈 tán 说 shuō , , 蠢 chǔn 动 dòng 含 hán 灵 líng 侧 cè 耳 ěr 听 tīng 。 。
清静经。宋代。白玉蟾。大地山河一卷经,拈来题目甚分明。 山花野草皆谈说,蠢动含灵侧耳听。