秋 qiū 宵 xiāo 辞 cí 其 qí 八 bā - - 白 bái 玉 yù 蟾 chán
孤 gū 月 yuè 明 míng 秋 qiū 空 kōng , , 清 qīng 影 yǐng 跨 kuà 洞 dòng 门 mén 。 。
彼 bǐ 美 měi 婵 chán 娟 juān 姿 zī , , 的 de 是 shì 姮 héng 娥 é 魂 hún 。 。
凄 qī 然 rán 到 dào 书 shū 帙 zhì , , 茕 qióng 然 rán 入 rù 酒 jiǔ 樽 zūn 。 。
不 bù 归 guī 广 guǎng 寒 hán 家 jiā , , 夜 yè 游 yóu 天 tiān 子 zǐ 园 yuán 。 。
无 wú 人 rén 知 zhī 此 cǐ 怀 huái , , 惊 jīng 烟 yān 笼 lóng 啼 tí 猿 yuán 。 。
秋宵辞 其八。宋代。白玉蟾。孤月明秋空,清影跨洞门。 彼美婵娟姿,的是姮娥魂。 凄然到书帙,茕然入酒樽。 不归广寒家,夜游天子园。 无人知此怀,惊烟笼啼猿。