平 píng 津 jīn - - 朱 zhū 槔 gāo
西 xī 风 fēng 扶 fú 病 bìng 上 shàng 江 jiāng 楼 lóu , , 老 lǎo 眼 yǎn 凄 qī 迷 mí 一 yī 色 sè 秋 qiū 。 。
帆 fān 影 yǐng 戛 jiá 云 yún 追 zhuī 断 duàn 雁 yàn , , 角 jiǎo 声 shēng 吹 chuī 月 yuè 舞 wǔ 潜 qián 虬 qiú 。 。
栽 zāi 培 péi 白 bái 业 yè 初 chū 无 wú 路 lù , , 点 diǎn 检 jiǎn 青 qīng 山 shān 始 shǐ 欲 yù 愁 chóu 。 。
左 zuǒ 海 hǎi 此 cǐ 中 zhōng 才 cái 咫 zhǐ 尺 chǐ , , 何 hé 年 nián 烟 yān 雨 yǔ 解 jiě 扁 piān 舟 zhōu 。 。
平津。宋代。朱槔。西风扶病上江楼,老眼凄迷一色秋。 帆影戛云追断雁,角声吹月舞潜虬。 栽培白业初无路,点检青山始欲愁。 左海此中才咫尺,何年烟雨解扁舟。