早 zǎo 春 chūn 招 zhāo 张 zhāng 宾 bīn 客 kè - - 白 bái 居 jū 易 yì
久 jiǔ 雨 yǔ 初 chū 晴 qíng 天 tiān 气 qì 新 xīn , , 风 fēng 烟 yān 草 cǎo 树 shù 尽 jǐn 欣 xīn 欣 xīn 。 。
虽 suī 当 dāng 冷 lěng 落 luò 衰 shuāi 残 cán 日 rì , , 还 hái 有 yǒu 阳 yáng 和 hé 暖 nuǎn 活 huó 身 shēn 。 。
池 chí 色 sè 溶 róng 溶 róng 蓝 lán 染 rǎn 水 shuǐ , , 花 huā 光 guāng 焰 yàn 焰 yàn 火 huǒ 烧 shāo 春 chūn 。 。
商 shāng 山 shān 老 lǎo 伴 bàn 相 xiāng 收 shōu 拾 shí , , 不 bù 用 yòng 随 suí 他 tā 年 nián 少 shào 人 rén 。 。
早春招张宾客。唐代。白居易。久雨初晴天气新,风烟草树尽欣欣。 虽当冷落衰残日,还有阳和暖活身。 池色溶溶蓝染水,花光焰焰火烧春。 商山老伴相收拾,不用随他年少人。