登 dēng 白 bái 衣 yī 寺 sì 钟 zhōng 楼 lóu - - 朱 zhū 翌 yì
凭 píng 高 gāo 直 zhí 欲 yù 驭 yù 西 xī 风 fēng , , 百 bǎi 里 lǐ 纤 xiān 毫 háo 尽 jǐn 发 fā 蒙 mēng 。 。
楼 lóu 观 guān 相 xiāng 望 wàng 秋 qiū 色 sè 里 lǐ , , 江 jiāng 山 shān 争 zhēng 丽 lì 海 hǎi 光 guāng 中 zhōng 。 。
云 yún 容 róng 入 rù 座 zuò 如 rú 相 xiāng 识 shí , , 足 zú 力 lì 缘 yuán 梯 tī 尚 shàng 不 bù 穷 qióng 。 。
肯 kěn 使 shǐ 诗 shī 成 chéng 夸 kuā 得 dé 意 yì , , 撞 zhuàng 钟 zhōng 惊 jīng 起 qǐ 坐 zuò 禅 chán 翁 wēng 。 。
登白衣寺钟楼。宋代。朱翌。凭高直欲驭西风,百里纤毫尽发蒙。 楼观相望秋色里,江山争丽海光中。 云容入座如相识,足力缘梯尚不穷。 肯使诗成夸得意,撞钟惊起坐禅翁。