春 chūn 兴 xīng - - 于 yú 石 shí
春 chūn 来 lái 无 wú 处 chǔ 不 bù 繁 fán 华 huá , , 岂 qǐ 独 dú 公 gōng 侯 hóu 富 fù 贵 guì 家 jiā 。 。
青 qīng 镜 jìng 照 zhào 眉 méi 池 chí 上 shàng 柳 liǔ , , 碧 bì 纱 shā 映 yìng 目 mù 雾 wù 中 zhōng 花 huā 。 。
贫 pín 谁 shéi 知 zhī 己 jǐ 燕 yàn 相 xiāng 识 shí , , 闲 xián 不 bù 求 qiú 官 guān 蜂 fēng 自 zì 衙 yá 。 。
惟 wéi 有 yǒu 东 dōng 风 fēng 无 wú 厚 hòu 薄 bó , , 年 nián 年 nián 芳 fāng 草 cǎo 满 mǎn 天 tiān 涯 yá 。 。
春兴。元代。于石。春来无处不繁华,岂独公侯富贵家。 青镜照眉池上柳,碧纱映目雾中花。 贫谁知己燕相识,闲不求官蜂自衙。 惟有东风无厚薄,年年芳草满天涯。