寒 hán 碧 bì 亭 tíng - - 何 hé 耕 gēng
凭 píng 栏 lán 日 rì 日 rì 俯 fǔ 清 qīng 湍 tuān , , 洗 xǐ 竹 zhú 年 nián 年 nián 斩 zhǎn 恶 è 竿 gān 。 。
十 shí 顷 qǐng 玻 bō 璃 lí 秋 qiū 色 sè 静 jìng , , 一 yī 林 lín 竿 gān 籁 lài 晓 xiǎo 声 shēng 寒 hán 。 。
凉 liáng 风 fēng 有 yǒu 意 yì 生 shēng 天 tiān 末 mò , , 明 míng 月 yuè 无 wú 边 biān 照 zhào 水 shuǐ 端 duān 。 。
谁 shuí 谓 wèi 过 guò 清 qīng 难 nán 久 jiǔ 处 chù , , 愚 yú 溪 xī 元 yuán 自 zì 不 bù 相 xiāng 安 ān 。 。
寒碧亭。宋代。何耕。凭栏日日俯清湍,洗竹年年斩恶竿。 十顷玻璃秋色静,一林竿籁晓声寒。 凉风有意生天末,明月无边照水端。 谁谓过清难久处,愚溪元自不相安。