郊 jiāo 行 xíng 至 zhì 天 tiān 王 wáng 院 yuàn - - 李 lǐ 流 liú 谦 qiān
郊 jiāo 行 xíng 不 bù 欲 yù 经 jīng 城 chéng 市 shì , , 厌 yàn 见 jiàn 尘 chén 沙 shā 漠 mò 漠 mò 黄 huáng 。 。
响 xiǎng 树 shù 蜩 tiáo 螗 táng 凭 píng 晚 wǎn 吹 chuī , , 绕 rào 陂 bēi 凫 fú 鹜 wù 占 zhàn 残 cán 阳 yáng 。 。
青 qīng 山 shān 与 yǔ 世 shì 久 jiǔ 相 xiāng 绝 jué , , 修 xiū 竹 zhú 于 yú 人 rén 未 wèi 易 yì 忘 wàng 。 。
下 xià 马 mǎ 招 zhāo 提 tí 揖 yī 僧 sēng 话 huà , , 始 shǐ 知 zhī 尘 chén 境 jìng 有 yǒu 仙 xiān 乡 xiāng 。 。
郊行至天王院。宋代。李流谦。郊行不欲经城市,厌见尘沙漠漠黄。 响树蜩螗凭晚吹,绕陂凫鹜占残阳。 青山与世久相绝,修竹于人未易忘。 下马招提揖僧话,始知尘境有仙乡。