次 cì 德 dé 茂 mào 湖 hú 中 zhōng 韵 yùn - - 李 lǐ 流 liú 谦 qiān
秋 qiū 风 fēng 早 zǎo 已 yǐ 来 lái 吹 chuī 人 rén , , 朝 cháo 数 shù 暮 mù 数 shù 唯 wéi 归 guī 程 chéng 。 。
白 bái 湖 hú 粘 zhān 天 tiān 行 xíng 未 wèi 了 liǎo , , 单 dān 舸 gě 夜 yè 泊 pō 令 lìng 人 rén 惊 jīng 。 。
更 gēng 阑 lán 剪 jiǎn 烛 zhú 共 gòng 愁 chóu 语 yǔ , , 酒 jiǔ 醒 xǐng 弹 dàn 铗 jiá 为 wèi 商 shāng 声 shēng 。 。
篙 gāo 儿 ér 饭 fàn 饱 bǎo 便 biàn 熟 shú 睡 shuì , , 那 nà 识 shí 怀 huái 家 jiā 去 qù 国 guó 情 qíng 。 。
次德茂湖中韵。宋代。李流谦。秋风早已来吹人,朝数暮数唯归程。 白湖粘天行未了,单舸夜泊令人惊。 更阑剪烛共愁语,酒醒弹铗为商声。 篙儿饭饱便熟睡,那识怀家去国情。