春 chūn 怀 huái 次 cì 韵 yùn - - 于 yú 石 shí
弄 nòng 晴 qíng 天 tiān 气 qì 半 bàn 昏 hūn 明 míng , , 春 chūn 思 sī 不 bù 如 rú 诗 shī 思 sī 新 xīn 。 。
芳 fāng 草 cǎo 斜 xié 阳 yáng 王 wáng 谢 xiè 燕 yàn , , 落 luò 花 huā 流 liú 水 shuǐ 晋 jìn 秦 qín 人 rén 。 。
百 bǎi 年 nián 台 tái 榭 xiè 几 jǐ 杯 bēi 酒 jiǔ , , 一 yī 片 piàn 笙 shēng 歌 gē 九 jiǔ 陌 mò 尘 chén 。 。
可 kě 笑 xiào 游 yóu 蜂 fēng 贪 tān 酿 niàng 蜜 mì , , 引 yǐn 渠 qú 儿 ér 辈 bèi 口 kǒu 生 shēng 津 jīn 。 。
春怀次韵。元代。于石。弄晴天气半昏明,春思不如诗思新。 芳草斜阳王谢燕,落花流水晋秦人。 百年台榭几杯酒,一片笙歌九陌尘。 可笑游蜂贪酿蜜,引渠儿辈口生津。