和 hé 少 shǎo 章 zhāng 喜 xǐ 晴 qíng - - 李 lǐ 弥 mí 逊 xùn
日 rì 暮 mù 马 mǎ 行 xíng 疾 jí , , 峰 fēng 峦 luán 过 guò 眼 yǎn 频 pín 。 。
雨 yǔ 阶 jiē 长 zhǎng 苦 kǔ 夜 yè , , 晴 qíng 谷 gǔ 似 shì 逢 féng 春 chūn 。 。
风 fēng 月 yuè 起 qǐ 归 guī 恨 hèn , , 江 jiāng 天 tiān 思 sī 故 gù 人 rén 。 。
机 jī 心 xīn 浑 hún 已 yǐ 尽 jǐn , , 唯 wéi 有 yǒu 白 bái 头 tóu 新 xīn 。 。
和少章喜晴。宋代。李弥逊。日暮马行疾,峰峦过眼频。 雨阶长苦夜,晴谷似逢春。 风月起归恨,江天思故人。 机心浑已尽,唯有白头新。