翁 wēng 尉 wèi 以 yǐ 诗 shī 送 sòng 莲 lián 并 bìng 酒 jiǔ - - 李 lǐ 弥 mí 逊 xùn
不 bù 复 fù 西 xī 河 hé 叹 tàn 踽 jǔ 凉 liáng , , 真 zhēn 成 chéng 仙 xiān 吏 lì 隐 yǐn 襄 xiāng 阳 yáng 。 。
一 yī 生 shēng 可 kě 了 le 酒 jiǔ 供 gōng 座 zuò , , 千 qiān 顷 qǐng 平 píng 铺 pù 花 huā 绕 rào 塘 táng 。 。
皓 hào 腕 wàn 折 zhé 香 xiāng 遮 zhē 老 lǎo 眼 yǎn , , 长 cháng 须 xū 洗 xǐ 杓 biāo 荐 jiàn 新 xīn 尝 cháng 。 。
肯 kěn 分 fēn 臭 chòu 味 wèi 同 tóng 衰 shuāi 朽 xiǔ , , 好 hǎo 语 yǔ 犹 yóu 惊 jīng 得 dé 夜 yè 光 guāng 。 。
翁尉以诗送莲并酒。宋代。李弥逊。不复西河叹踽凉,真成仙吏隐襄阳。 一生可了酒供座,千顷平铺花绕塘。 皓腕折香遮老眼,长须洗杓荐新尝。 肯分臭味同衰朽,好语犹惊得夜光。