奉 fèng 酬 chóu 龙 lóng 兴 xīng 益 yì 老 lǎo 伽 jiā 陀 tuó - - 李 lǐ 弥 mí 逊 xùn
居 jū 士 shì 心 xīn 如 rú 出 chū 岫 xiù 云 yún , , 逢 féng 场 chǎng 作 zuò 戏 xì 不 bù 求 qiú 真 zhēn 。 。
桃 táo 花 huā 自 zì 落 luò 非 fēi 关 guān 雨 yǔ , , 梅 méi 子 zǐ 半 bàn 黄 huáng 知 zhī 是 shì 春 chūn 。 。
此 cǐ 外 wài 更 gèng 无 wú 身 shēn 外 wài 事 shì , , 闲 xián 中 zhōng 那 nà 得 de 个 gè 中 zhōng 人 rén 。 。
箭 jiàn 锋 fēng 相 xiāng 拄 zhǔ 君 jūn 休 xiū 问 wèn , , 千 qiān 里 lǐ 同 tóng 风 fēng 始 shǐ 见 jiàn 亲 qīn 。 。
奉酬龙兴益老伽陀。宋代。李弥逊。居士心如出岫云,逢场作戏不求真。 桃花自落非关雨,梅子半黄知是春。 此外更无身外事,闲中那得个中人。 箭锋相拄君休问,千里同风始见亲。