晚 wǎn 饮 yǐn 东 dōng 湖 hú 亭 tíng 用 yòng 硕 shuò 夫 fū 韵 yùn - - 李 lǐ 弥 mí 逊 xùn
秋 qiū 后 hòu 高 gāo 荷 hé 与 yǔ 砌 qì 平 píng , , 暂 zàn 回 huí 眼 yǎn 白 bái 为 wèi 君 jūn 青 qīng 。 。
哦 ó 诗 shī 太 tài 瘦 shòu 真 zhēn 成 chéng 癖 pǐ , , 对 duì 酒 jiǔ 清 qīng 狂 kuáng 不 bù 碍 ài 醒 xǐng 。 。
健 jiàn 笔 bǐ 纵 zòng 横 héng 那 nà 可 kě 继 jì , , 醉 zuì 歌 gē 悲 bēi 壮 zhuàng 亦 yì 堪 kān 听 tīng 。 。
如 rú 何 hé 借 jiè 得 dé 南 nán 烹 pēng 手 shǒu , , 更 gèng 捣 dǎo 香 xiāng 橙 chéng 为 wèi 荐 jiàn 腥 xīng 。 。
晚饮东湖亭用硕夫韵。宋代。李弥逊。秋后高荷与砌平,暂回眼白为君青。 哦诗太瘦真成癖,对酒清狂不碍醒。 健笔纵横那可继,醉歌悲壮亦堪听。 如何借得南烹手,更捣香橙为荐腥。