次 cì 韵 yùn 和 hé 韩 hán 知 zhī 刚 gāng 见 jiàn 贻 yí 之 zhī 什 shén - - 李 lǐ 弥 mí 逊 xùn
半 bàn 生 shēng 宦 huàn 牒 dié 绊 bàn 闲 xián 身 shēn , , 老 lǎo 惜 xī 跳 tiào 丸 wán 过 guò 眼 yǎn 频 pín 。 。
独 dú 笑 xiào 真 zhēn 成 chéng 当 dāng 去 qù 客 kè , , 相 xiāng 逢 féng 同 tóng 是 shì 异 yì 乡 xiāng 人 rén 。 。
静 jìng 中 zhōng 着 zhe 语 yǔ 已 yǐ 多 duō 事 shì , , 熟 shú 处 chù 忘 wàng 情 qíng 久 jiǔ 自 zì 亲 qīn 。 。
他 tā 日 rì 君 jūn 来 lái 序 xù 盘 pán 谷 gǔ , , 岩 yán 花 huā 溪 xī 竹 zhú 是 shì 知 zhī 津 jīn 。 。
次韵和韩知刚见贻之什。宋代。李弥逊。半生宦牒绊闲身,老惜跳丸过眼频。 独笑真成当去客,相逢同是异乡人。 静中着语已多事,熟处忘情久自亲。 他日君来序盘谷,岩花溪竹是知津。