蔡 cài 子 zi 应 yīng 郎 láng 中 zhōng 挽 wǎn 诗 shī - - 李 lǐ 弥 mí 逊 xùn
独 dú 秀 xiù 声 shēng 名 míng 楚 chǔ 水 shuǐ 东 dōng , , 妙 miào 年 nián 腾 téng 达 dá 俊 jùn 游 yóu 中 zhōng 。 。
文 wén 昌 chāng 寓 yù 直 zhí 风 fēng 云 yún 近 jìn , , 神 shén 武 wǔ 归 guī 来 lái 猿 yuán 鹤 hè 同 tóng 。 。
居 jū 士 shì 人 rén 非 fēi 禅 chán 板 bǎn 寂 jì , , 少 shǎo 微 wēi 星 xīng 暗 àn 宝 bǎo 函 hán 空 kōng 。 。
知 zhī 心 xīn 不 bù 必 bì 悲 bēi 生 shēng 死 sǐ , , 欲 yù 向 xiàng 何 hé 方 fāng 觅 mì 是 shì 翁 wēng 。 。
蔡子应郎中挽诗。宋代。李弥逊。独秀声名楚水东,妙年腾达俊游中。 文昌寓直风云近,神武归来猿鹤同。 居士人非禅板寂,少微星暗宝函空。 知心不必悲生死,欲向何方觅是翁。