晚 wǎn 出 chū 寿 shòu 春 chūn - - 吕 lǚ 南 nán 公 gōng
马 mǎ 足 zú 迟 chí 迟 chí 破 pò 晓 xiǎo 霜 shuāng , , 朔 shuò 风 fēng 迎 yíng 袖 xiù 过 guò 川 chuān 梁 liáng 。 。
帘 lián 栊 lóng 几 jǐ 处 chù 迷 mí 醒 xǐng 魄 pò , , 烟 yān 霭 ǎi 满 mǎn 空 kōng 含 hán 曙 shǔ 光 guāng 。 。
已 yǐ 是 shì 途 tú 程 chéng 规 guī 进 jìn 取 qǔ , , 可 kě 能 néng 怀 huái 抱 bào 似 shì 鸿 hóng 荒 huāng 。 。
平 píng 沙 shā 莽 mǎng 莽 mǎng 兵 bīng 戈 gē 地 dì , , 却 què 为 wèi 千 qiān 秋 qiū 起 qǐ 吊 diào 伤 shāng 。 。
晚出寿春。宋代。吕南公。马足迟迟破晓霜,朔风迎袖过川梁。 帘栊几处迷醒魄,烟霭满空含曙光。 已是途程规进取,可能怀抱似鸿荒。 平沙莽莽兵戈地,却为千秋起吊伤。