晓 xiǎo 行 xíng 闻 wén 莺 yīng - - 李 lǐ 廌 zhì
花 huā 梢 shāo 未 wèi 动 dòng 雨 yǔ 中 zhōng 听 tīng , , 催 cuī 遍 biàn 园 yuán 林 lín 百 bǎi 果 guǒ 成 chéng 。 。
六 liù 月 yuè 不 bù 知 zhī 春 chūn 色 sè 尽 jǐn , , 五 wǔ 更 gēng 来 lái 伴 bàn 夏 xià 鸡 jī 声 shēng 。 。
树 shù 头 tóu 萧 xiāo 瑟 sè 长 cháng 风 fēng 过 guò , , 马 mǎ 上 shàng 瞢 méng 腾 téng 短 duǎn 梦 mèng 惊 jīng 。 。
劝 quàn 汝 rǔ 无 wú 言 yán 归 guī 旧 jiù 谷 gǔ , , 先 xiān 秋 qiū 番 fān 次 cì 候 hòu 虫 chóng 鸣 míng 。 。
晓行闻莺。宋代。李廌。花梢未动雨中听,催遍园林百果成。 六月不知春色尽,五更来伴夏鸡声。 树头萧瑟长风过,马上瞢腾短梦惊。 劝汝无言归旧谷,先秋番次候虫鸣。