樵 qiáo 川 chuān 郊 jiāo 行 xíng - - 李 lǐ 方 fāng 子 zǐ
避 bì 人 rén 忘 wàng 井 jǐng 邑 yì , , 耽 dān 静 jìng 步 bù 郊 jiāo 原 yuán 。 。
落 luò 叶 yè 风 fēng 能 néng 扫 sǎo , , 寒 hán 花 huā 霜 shuāng 更 gèng 繁 fán 。 。
山 shān 空 kōng 樵 qiáo 响 xiǎng 答 dá , , 滩 tān 浅 qiǎn 榜 bǎng 声 shēng 喧 xuān 。 。
愿 yuàn 结 jié 山 shān 阳 yáng 伴 bàn , , 长 cháng 年 nián 此 cǐ 灌 guàn 园 yuán 。 。
樵川郊行。宋代。李方子。避人忘井邑,耽静步郊原。 落叶风能扫,寒花霜更繁。 山空樵响答,滩浅榜声喧。 愿结山阳伴,长年此灌园。