宿 sù 青 qīng 城 chéng 板 bǎn 桥 qiáo 寺 sì - - 李 lǐ 新 xīn
村 cūn 落 luò 萧 xiāo 萧 xiāo 烟 yān 雨 yǔ 收 shōu , , 鹑 chún 衣 yī 寒 hán 竖 shù 挽 wǎn 归 guī 牛 niú 。 。
平 píng 生 shēng 脚 jiǎo 力 lì 未 wèi 到 dào 处 chù , , 当 dāng 路 lù 贵 guì 人 rén 安 ān 肯 kěn 游 yóu 。 。
蹶 jué 失 shī 马 mǎ 蹄 tí 无 wú 限 xiàn 恐 kǒng , , 荒 huāng 凉 liáng 僧 sēng 墅 shù 不 bù 胜 shèng 愁 chóu 。 。
北 běi 窗 chuāng 季 jì 弟 dì 还 hái 知 zhī 否 fǒu , , 一 yī 夜 yè 秋 qiū 声 shēng 已 yǐ 白 bái 头 tóu 。 。
宿青城板桥寺。宋代。李新。村落萧萧烟雨收,鹑衣寒竖挽归牛。 平生脚力未到处,当路贵人安肯游。 蹶失马蹄无限恐,荒凉僧墅不胜愁。 北窗季弟还知否,一夜秋声已白头。