浮 fú 春 chūn 斋 zhāi - - 李 lǐ 新 xīn
烟 yān 鼎 dǐng 金 jīn 颜 yán 碧 bì 线 xiàn 长 zhǎng , , 是 shì 中 zhōng 日 rì 日 rì 载 zài 春 chūn 阳 yáng 。 。
翠 cuì 翰 hàn 结 jié 屋 wū 惊 jīng 鳌 áo 背 bèi , , 绿 lǜ 叶 yè 翻 fān 波 bō 梦 mèng 水 shuǐ 乡 xiāng 。 。
静 jìng 昼 zhòu 鸟 niǎo 啼 tí 三 sān 月 yuè 老 lǎo , , 路 lù 人 rén 风 fēng 送 sòng 百 bǎi 花 huā 香 xiāng 。 。
从 cóng 它 tā 流 liú 出 chū 红 hóng 英 yīng 去 qù , , 化 huà 作 zuò 人 rén 间 jiān 有 yǒu 韵 yùn 妆 zhuāng 。 。
浮春斋。宋代。李新。烟鼎金颜碧线长,是中日日载春阳。 翠翰结屋惊鳌背,绿叶翻波梦水乡。 静昼鸟啼三月老,路人风送百花香。 从它流出红英去,化作人间有韵妆。