山 shān 间 jiān 女 nǚ - - 李 lǐ 新 xīn
倚 yǐ 竹 zhú 情 qíng 何 hé 极 jí , , 伤 shāng 春 chūn 事 shì 已 yǐ 阑 lán 。 。
长 cháng 眉 méi 弯 wān 月 yuè 薄 báo , , 翠 cuì 袖 xiù 怯 qiè 天 tiān 寒 hán 。 。
倩 qiàn 妇 fù 拢 lǒng 新 xīn 鬓 bìn , , 凭 píng 人 rén 易 yì 旧 jiù 冠 guān 。 。
轻 qīng 闻 wén 骑 qí 马 mǎ 客 kè , , 相 xiāng 趁 chèn 隔 gé 篱 lí 看 kàn 。 。
山间女。宋代。李新。倚竹情何极,伤春事已阑。 长眉弯月薄,翠袖怯天寒。 倩妇拢新鬓,凭人易旧冠。 轻闻骑马客,相趁隔篱看。