酥 sū 花 huā 韵 yùn - - 吴 wú 颐 yí
玉 yù 指 zhǐ 纤 xiān 纤 xiān 出 chū 后 hòu 房 fáng , , 似 shì 矜 jīn 随 suí 意 yì 得 de 奇 qí 芳 fāng 。 。
只 zhǐ 愁 chóu 暖 nuǎn 律 lǜ 争 zhēng 先 xiān 落 luò , , 赖 lài 有 yǒu 凝 níng 脂 zhī 可 kě 旋 xuán 妆 zhuāng 。 。
近 jìn 比 bǐ 含 hán 饴 yí 知 zhī 有 yǒu 味 wèi , , 不 bù 须 xū 嚼 jué 蕊 ruǐ 自 zì 闻 wén 香 xiāng 。 。
未 wèi 应 yìng 力 lì 欲 yù 争 zhēng 春 chūn 巧 qiǎo , , 喜 xǐ 士 shì 深 shēn 心 xīn 庶 shù 可 kě 将 jiāng 。 。
酥花韵。宋代。吴颐。玉指纤纤出后房,似矜随意得奇芳。 只愁暖律争先落,赖有凝脂可旋妆。 近比含饴知有味,不须嚼蕊自闻香。 未应力欲争春巧,喜士深心庶可将。