才 cái 臣 chén 设 shè 席 xí 彦 yàn 修 xiū 来 lái 过 guò 仍 réng 陪 péi 表 biǎo 臣 chén 终 zhōng 日 rì 之 zhī 乐 lè 岂 qǐ 易 yì 得 de 也 yě 因 yīn 赋 fù - - 李 lǐ 处 chù 权 quán
顾 gù 我 wǒ 非 fēi 仙 xiān 李 lǐ , , 知 zhī 君 jūn 实 shí 老 lǎo 彭 péng 。 。
承 chéng 家 jiā 罗 luó 玉 yù 树 shù , , 润 rùn 屋 wū 起 qǐ 金 jīn 赢 yíng 。 。
世 shì 路 lù 嗟 jiē 多 duō 事 shì , , 人 rén 生 shēng 戒 jiè 不 bù 情 qíng 。 。
岁 suì 华 huá 将 jiāng 暮 mù 矣 yǐ , , 切 qiē 勿 wù 诉 sù 深 shēn 觥 gōng 。 。
才臣设席彦修来过仍陪表臣终日之乐岂易得也因赋。宋代。李处权。顾我非仙李,知君实老彭。 承家罗玉树,润屋起金赢。 世路嗟多事,人生戒不情。 岁华将暮矣,切勿诉深觥。