将 jiāng 至 zhì 兰 lán 陵 líng 道 dào 中 zhōng 以 yǐ 远 yuǎn 岫 xiù 重 chóng 叠 dié 出 chū 寒 hán 花 huā 散 sǎn 漫 màn 开 kāi 为 wèi 韵 yùn 其 qí 一 yī - - 李 lǐ 处 chù 权 quán
我 wǒ 如 rú 萍 píng 不 bù 根 gēn , , 有 yǒu 往 wǎng 而 ér 无 wú 返 fǎn 。 。
天 tiān 涯 yá 与 yǔ 地 dì 角 jiǎo , , 孰 shú 能 néng 量 liàng 近 jìn 远 yuǎn 。 。
故 gù 乡 xiāng 无 wú 巢 cháo 归 guī , , 流 liú 落 luò 岁 suì 时 shí 晚 wǎn 。 。
辜 gū 负 fù 平 píng 生 shēng 心 xīn , , 何 hé 由 yóu 见 jiàn 嵇 jī 阮 ruǎn 。 。
将至兰陵道中以远岫重叠出寒花散漫开为韵 其一。宋代。李处权。我如萍不根,有往而无返。 天涯与地角,孰能量近远。 故乡无巢归,流落岁时晚。 辜负平生心,何由见嵇阮。