寄 jì 艾 ài 若 ruò 讷 nè - - 李 lǐ 正 zhèng 民 mín
宅 zhái 相 xiāng 凋 diāo 零 líng 久 jiǔ 不 bù 振 zhèn , , 喜 xǐ 君 jūn 文 wén 采 cǎi 日 rì 清 qīng 新 xīn 。 。
弹 tán 琴 qín 密 mì 令 lìng 能 néng 官 guān 业 yè , , 献 xiàn 颂 sòng 王 wáng 褒 bāo 迈 mài 等 děng 伦 lún 。 。
岂 qǐ 有 yǒu 青 qīng 松 sōng 蟠 pán 涧 jiàn 谷 gǔ , , 待 dài 看 kàn 騄 lù 骥 jì 绝 jué 风 fēng 尘 chén 。 。
诸 zhū 儒 rú 方 fāng 讲 jiǎng 升 shēng 平 píng 事 shì , , 策 cè 足 zú 须 xū 登 dēng 要 yào 路 lù 津 jīn 。 。
寄艾若讷。宋代。李正民。宅相凋零久不振,喜君文采日清新。 弹琴密令能官业,献颂王褒迈等伦。 岂有青松蟠涧谷,待看騄骥绝风尘。 诸儒方讲升平事,策足须登要路津。