远 yuǎn 去 qù 亲 qīn 侧 cè 浩 hào 然 rán 归 guī 心 xīn 再 zài 用 yòng 韵 yùn - - 李 lǐ 石 shí
指 zhǐ 点 diǎn 西 xī 来 lái 海 hǎi 上 shàng 峰 fēng , , 此 cǐ 间 jiān 魑 chī 魅 mèi 我 wǒ 能 néng 逢 féng 。 。
果 guǒ 何 hé 所 suǒ 补 bǔ 身 shēn 先 xiān 老 lǎo , , 岂 qǐ 不 bù 怀 huái 归 guī 意 yì 已 yǐ 浓 nóng 。 。
骐 qí 骥 jì 群 qún 中 zhōng 怜 lián 短 duǎn 褐 hè , , 龙 lóng 蛇 shé 窟 kū 里 lǐ 倚 yǐ 长 cháng 松 sōng 。 。
一 yī 堂 táng 四 sì 相 xiāng 经 jīng 行 xíng 处 chǔ , , 洒 sǎ 扫 sǎo 云 yún 烟 yān 觅 mì 旧 jiù 踪 zōng 。 。
远去亲侧浩然归心再用韵。宋代。李石。指点西来海上峰,此间魑魅我能逢。 果何所补身先老,岂不怀归意已浓。 骐骥群中怜短褐,龙蛇窟里倚长松。 一堂四相经行处,洒扫云烟觅旧踪。