女 nǚ 几 jǐ 山 shān 女 nǚ 仙 xiān 庙 miào - - 李 lǐ 复 fù
绛 jiàng 节 jié 高 gāo 翔 xiáng 不 bù 可 kě 攀 pān , , 尚 shàng 留 liú 遗 yí 几 jǐ 在 zài 空 kōng 山 shān 。 。
月 yuè 明 míng 曾 céng 有 yǒu 芳 fāng 箫 xiāo 过 guò , , 松 sōng 老 lǎo 时 shí 看 kàn 旧 jiù 鹤 hè 还 hái 。 。
岩 yán 下 xià 春 chūn 归 guī 花 huā 寂 jì 寂 jì , , 壁 bì 间 jiān 云 yún 暗 àn 藓 xiǎn 斑 bān 斑 bān 。 。
开 kāi 元 yuán 已 yǐ 远 yuǎn 霓 ní 裳 cháng 绝 jué , , 野 yě 草 cǎo 青 qīng 青 qīng 辇 niǎn 路 lù 闲 xián 。 。
女几山女仙庙。宋代。李复。绛节高翔不可攀,尚留遗几在空山。 月明曾有芳箫过,松老时看旧鹤还。 岩下春归花寂寂,壁间云暗藓斑斑。 开元已远霓裳绝,野草青青辇路闲。