道 dào 士 shì 李 lǐ 得 dé 柔 róu 行 xíng 太 tài 乙 yǐ 法 fǎ 曾 céng 传 chuán 御 yù 容 róng - - 李 lǐ 复 fù
处 chǔ 世 shì 能 néng 求 qiú 出 chū 世 shì 心 xīn , , 石 shí 坛 tán 深 shēn 夜 yè 礼 lǐ 星 xīng 辰 chén 。 。
遍 biàn 游 yóu 五 wǔ 岳 yuè 求 qiú 真 zhēn 诀 jué , , 独 dú 向 xiàng 三 sān 清 qīng 有 yǒu 主 zhǔ 人 rén 。 。
妙 miào 笔 bǐ 曾 céng 开 kāi 天 tiān 日 rì 晓 xiǎo , , 悬 xuán 壶 hú 常 cháng 锁 suǒ 洞 dòng 山 shān 春 chūn 。 。
不 bù 知 zhī 何 hé 事 shì 飞 fēi 符 fú 动 dòng , , 又 yòu 见 jiàn 荒 huāng 林 lín 聚 jù 鬼 guǐ 神 shén 。 。
道士李得柔行太乙法曾传御容。宋代。李复。处世能求出世心,石坛深夜礼星辰。 遍游五岳求真诀,独向三清有主人。 妙笔曾开天日晓,悬壶常锁洞山春。 不知何事飞符动,又见荒林聚鬼神。