赠 zèng 楷 kǎi 长 zhǎng 老 lǎo - - 李 lǐ 复 fù
灵 líng 源 yuán 独 dú 耀 yào 脱 tuō 根 gēn 尘 chén , , 岂 qǐ 论 lùn 空 kōng 身 shēn 与 yǔ 色 sè 身 shēn 。 。
若 ruò 论 lùn 有 yǒu 无 wú 宁 níng 见 jiàn 法 fǎ , , 须 xū 知 zhī 开 kāi 悟 wù 不 bù 因 yīn 人 rén 。 。
病 bìng 喑 yīn 得 dé 味 wèi 难 nán 形 xíng 语 yǔ , , 走 zǒu 饿 è 还 huán 家 jiā 忽 hū 忘 wàng 贫 pín 。 。
薪 xīn 火 huǒ 相 xiāng 交 jiāo 多 duō 少 shǎo 险 xiǎn , , 烦 fán 师 shī 与 yǔ 众 zhòng 指 zhǐ 迷 mí 津 jīn 。 。
赠楷长老。宋代。李复。灵源独耀脱根尘,岂论空身与色身。 若论有无宁见法,须知开悟不因人。 病喑得味难形语,走饿还家忽忘贫。 薪火相交多少险,烦师与众指迷津。