梅 méi 亭 tíng - - 李 lǐ 龙 lóng 高 gāo
飞 fēi 甍 méng 面 miàn 面 miàn 枕 zhěn 冰 bīng 霜 shuāng , , 云 yún 抵 dǐ 轻 qīng 纱 shā 月 yuè 抵 dǐ 窗 chuāng 。 。
莫 mò 怪 guài 能 néng 寒 hán 吟 yín 彻 chè 夕 xī , , 一 yī 生 shēng 无 wú 梦 mèng 到 dào 沉 chén 香 xiāng 。 。
梅亭。宋代。李龙高。飞甍面面枕冰霜,云抵轻纱月抵窗。 莫怪能寒吟彻夕,一生无梦到沉香。