晚 wǎn 泊 pō 苍 cāng 梧 wú 有 yǒu 感 gǎn - - 李 lǐ 纲 gāng
常 cháng 诵 sòng 苍 cāng 梧 wú 云 yún 正 zhèng 愁 chóu , , 岂 qǐ 知 zhī 理 lǐ 棹 zhào 此 cǐ 间 jiān 游 yóu 。 。
火 huǒ 山 shān 冰 bīng 井 jǐng 旧 jiù 传 chuán 有 yǒu , , 桂 guì 水 shuǐ 藤 téng 江 jiāng 相 xiāng 合 hé 流 liú 。 。
念 niàn 远 yuǎn 心 xīn 如 rú 嘶 sī 北 běi 马 mǎ , , 逾 yú 年 nián 行 xíng 遍 biàn 峤 jiào 南 nán 州 zhōu 。 。
重 zhòng 华 huá 一 yī 去 qù 不 bù 复 fù 返 fǎn , , 怅 chàng 望 wàng 九 jiǔ 疑 yí 空 kòng 白 bái 头 tóu 。 。
晚泊苍梧有感。宋代。李纲。常诵苍梧云正愁,岂知理棹此间游。 火山冰井旧传有,桂水藤江相合流。 念远心如嘶北马,逾年行遍峤南州。 重华一去不复返,怅望九疑空白头。