独 dú 宿 sù 有 yǒu 怀 huái - - 李 lǐ 光 guāng
危 wēi 亭 tíng 搔 sāo 首 shǒu 拨 bō 寒 hán 灰 huī , , 夜 yè 久 jiǔ 无 wú 人 rén 共 gòng 一 yī 杯 bēi 。 。
湿 shī 翠 cuì 沾 zhān 云 yún 溪 xī 外 wài 竹 zhú , , 暗 àn 香 xiāng 浮 fú 月 yuè 垄 lǒng 头 tóu 梅 méi 。 。
乌 wū 啼 tí 日 rì 落 luò 孤 gū 村 cūn 晚 wǎn , , 被 bèi 冷 lěng 灯 dēng 青 qīng 夜 yè 梦 mèng 回 huí 。 。
还 hái 许 xǔ 对 duì 床 chuáng 寻 xún 旧 jiù 约 yuē , , 肩 jiān 舆 yú 应 yīng 为 wèi 我 wǒ 重 chóng 来 lái 。 。
独宿有怀。宋代。李光。危亭搔首拨寒灰,夜久无人共一杯。 湿翠沾云溪外竹,暗香浮月垄头梅。 乌啼日落孤村晚,被冷灯青夜梦回。 还许对床寻旧约,肩舆应为我重来。