腊 là 夕 xī 直 zhí 宿 sù 枕 zhěn 上 shàng 偶 ǒu 成 chéng - - 李 lǐ 洪 hóng
北 běi 风 fēng 汹 xiōng 汹 xiōng 应 yīng 嘉 jiā 平 píng , , 点 diǎn 滴 dī 檐 yán 间 jiān 雨 yǔ 未 wèi 晴 qíng 。 。
病 bìng 骨 gǔ 可 kě 堪 kān 寒 hán 栗 lì 烈 liè , , 老 lǎo 怀 huái 仍 réng 怯 qiè 岁 suì 峥 zhēng 嵘 róng 。 。
汤 tāng 婆 pó 漫 màn 许 xǔ 登 dēng 禅 chán 榻 tà , , 黄 huáng 妳 nǎi 无 wú 因 yīn 伴 bàn 短 duǎn 檠 qíng 。 。
清 qīng 绝 jué 夜 yè 阑 lán 愁 chóu 不 bù 寐 mèi , , 拥 yōng 衾 qīn 龟 guī 息 xī 待 dài 窗 chuāng 明 míng 。 。
腊夕直宿枕上偶成。宋代。李洪。北风汹汹应嘉平,点滴檐间雨未晴。 病骨可堪寒栗烈,老怀仍怯岁峥嵘。 汤婆漫许登禅榻,黄妳无因伴短檠。 清绝夜阑愁不寐,拥衾龟息待窗明。