雨 yǔ 中 zhōng 过 guò 幽 yōu 居 jū 寺 sì - - 李 lǐ 洪 hóng
柳 liǔ 眼 yǎn 青 qīng 葱 cōng 桃 táo 萼 è 红 hóng , , 东 dōng 皇 huáng 试 shì 手 shǒu 放 fàng 春 chūn 功 gōng 。 。
峰 fēng 峦 luán 矗 chù 矗 chù 孤 gū 云 yún 耸 sǒng , , 涧 jiàn 壑 hè 涓 juān 涓 juān 细 xì 水 shuǐ 通 tōng 。 。
出 chū 谷 gǔ 抗 kàng 尘 chén 身 shēn 已 yǐ 去 qù , , 登 dēng 高 gāo 能 néng 赋 fù 思 sī 无 wú 穷 qióng 。 。
驱 qū 车 chē 更 gèng 过 guò 幽 yōu 居 jū 寺 sì , , 暂 zàn 听 tīng 猿 yuán 吟 yín 杳 yǎo 霭 ǎi 中 zhōng 。 。
雨中过幽居寺。宋代。李洪。柳眼青葱桃萼红,东皇试手放春功。 峰峦矗矗孤云耸,涧壑涓涓细水通。 出谷抗尘身已去,登高能赋思无穷。 驱车更过幽居寺,暂听猿吟杳霭中。